Sài Gòn

Đi tìm góc khuất Cần Giờ

Bởi
Nhật ký
Cập nhật: 03/11/2023 9:56 am
Đã đăng: 05/01/2013 3:34 pm

Với quỹ thời gian 15 tiếng đồng hồ để đến một nơi nào đó mà thiên nhiên còn khá hoang sơ vừa có rừng lại vừa có biển để thư giãn, thưởng thức những món ngon và phải nằm trong vòng bán kính dưới 100 km tính từ trung tâm thành phố Hồ Chí Minh. Bạn sẽ liệt kê những địa điểm nào?

Một chuyến đi ngắn, nhiều kỉ niệm – Cần Giờ

Cần Giờ có vẻ là một điểm đến đáp ứng được những tiêu chí trên. Từ Sài Gòn đến Cần Giờ khoảng hơn 60km, một khoảng cách không quá xa cho một chuyến đi thư giãn chớp nhoáng. Và một điều quan trọng nữa, ở đó còn có một số nơi mà chúng tôi chưa từng đến chỉ được nghe truyền miệng hoặc quảng cáo trên tivi. Bản tính vốn tò mò, lại muốn thử xem quảng cáo có nói quá hay không, vì thế chúng tôi thử đi cho biết.

Và vẫn như những chuyến đi thư giãn trước đây, chúng tôi thong thả dùng điểm tâm sáng một cách thịnh soạn như những ông hoàng bà chúa nhằm làm thỏa mãn cái dạ dày bị bỏ đói suốt đêm trong một quán ăn khá dễ thương như cái tên Mộc của nó nằm ở quận 7, rồi thong thả mua thêm ít lương khô, nước uống trước khi chính thức bước vào cuộc hành trình.

Điểm tâm ở Mộc, tranh thủ làm vài kiểu trước khi lên đường

Trời nắng nhẹ!

Thích hợp cho những chuyến đi chơi bằng xe gắn máy.

Đến phà Bình Khánh, dòng người, xe cộ đang xếp thành hàng dài nối đuôi nhau chờ qua phà. Có vẻ hôm nay là ngày tốt nên người người nhà nhà kéo nhau đi chơi.

Lúc này, thời tiết dường như đã thay đổi, mặt trời đã bị mây đen che lấp hết, bầu trời chuyển sang âm u.

Đối với chúng tôi lúc này mưa gió cũng chả có gì quan trọng, đơn giản đã đi thì cứ đi thôi.

Sau một khoảng thời gian chờ đợi, chúng tôi cũng qua vượt qua sông Sài Gòn trên chuyến phà đông nghẹt người và xe. Rồi nhà cửa phố xá cứ lùi dần lùi dần, những đầm nước, những ngôi nhà lá đơn sơ, những người với thú vui câu cá tao nhã lần lượt hiện ra dọc hai bên đường theo từng vòng xe của chúng tôi. Rồi màu xanh ngát của rừng đước hiện ra, chúng tôi gỡ bỏ khẩu trang để đón nhận từng Làn gió trong lành phả vào mặt vào cổ.

Vàm Sát chào mời

Ở ngã ba Nhơn Lý, tấm biển Khu du lịch sinh thái Vàm Sác chào đón, cả nhóm bàn tán với nhau về những quảng cáo về các dịch vụ của khu du lịch này: biển chết, dịch vụ câu cá sấu, câu cua, vườn chim….chắc thú vị lắm đây. Vào cho biết!

Đường đi vắng lặng không bóng người
Hai bên là nước và nước

Theo bảng hướng dẫn khoảng cách từ ngã ba Nhơn Lý vào đến khu du lịch là 20 km. Con đường chỉ mới trải nhựa được vài kilomet, hai bên đường vẫn là màu xanh ngút ngàn của đước, khi càng vào sâu bên trong thì chúng tôi gặp phải đoạn đường đang thi công đá xanh lởm chởm rất khó đi, lúc này thay vào những rừng đước là những đầm tôm và những căn nhà lô cốt nuôi chim yến. (Hiện nay phong trào nuôi chim yến đang phát triển mạnh không chỉ ở những khu vực gần biển mà cả trong thành phố. Có lẽ nhờ vậy mà giá bán tổ yến bây giờ rẻ hơn xưa, người già uống tẩm bổ, phụ nữ uống cho đẹp da).

Vừa đi vào đoạn đường đá chưa được bao xa thì mưa bắt đầu rơi, rồi càng lúc càng nặng hạt, cũng may khi chúng tôi đến ngã ba rẽ vào khu Vàm Sát thì trời tạnh hẳn, tấm bảng chỉ đường cho biết “Khu du lịch làm Vát Sát 600 mét” (đường đất đỏ). 600 mét là quãng được không quá dài để viết nên một câu chuyện off road bằng xe gắn máy nhưng chúng tôi có hẳn một câu chuyện và nhiều kinh nghiệm đáng giá. Tôi để dành phần này để kể tiếp cho các bạn sau phần vào khu du lịch Vàm Sát.

Đường vào KDL đất đỏ lầy lội

Vượt qua 600 mét cuối cùng, rồi lại vượt qua một chiếc cầu kết hợp bê tông và sắt có hình cánh cung, chúng tôi tiếp tục chạy vào con đường đất đỏ nhỏ nằm len giữa những tán đước còn thấm đẫm nước mưa. Những chú chim rừng đang đậu trên cây, nghe tiếng động đập cánh bay vút lên. Cảnh quan ở đây thật tuyệt, chỉ thấy toàn một màu xanh trong lành, vì thế, cảm xúc háo hức cứ dâng trào trong lòng chúng tôi.

Đường đất đỏ nhỏ nằm len giữa những tán đước

Mua vé vào khu du lịch hết 30 ngàn đồng/người, muốn tham quan các dịch vụ khác thì tiếp tục mua vé. Muốn câu cua à, một người hơn 100 ngàn (tôi nhớ không chính xác lắm), nếu muốn ăn cua thì trả tiền mua cua, muốn câu cá sấu hay tham quan vườn chim thì tiếp tục mua vé. Sau khi tham khảo giá dịch vụ chúng tôi quyết định chỉ tham quan những gì mà chúng tôi đã bỏ tiền ra mua.

Biển chết à, đúng là biển chết, chỉ còn một cái hồ trơ đáy xi-măng. Lòng vòng vài nơi theo sơ đồ hướng dẫn tham quan có nơi thì đóng cửa bấm khóa, không có bảng chỉ dẫn tiếp theo nên không biết tuyến đi bộ xuyên rừng đi hướng nào, chinh phục cầu treo cũng không biết phải đi hướng mô, chỉ còn một điểm duy nhất là đài quan sát có tên gọi mỹ miều là Tháp Tang Bồng nằm giữa khu du lịch Vàm Sát, có độ cao 25 mét. Chinh phục độ cao 25 mét theo những gì quảng cáo chỉ mất có vài phút nhưng chúng tôi đã ở lại trên đỉnh tháp ngắm toàn cảnh Vàm Sát hơn một tiếng đồng hồ qua làn mưa trắng xóa.

Dân nghiệp dư
Độ cao Tháp khá ấn tượng
Rừng ngập mặn

Một chuyến tham quan chưa làm thỏa mãn được những gì mà chúng tôi đã hình dung trong đầu, nhưng không sao, đi cho biết nơi từng gắn liền với các chiến sĩ đặc công anh hùng thì vẫn cảm thấy thỏa lòng. Khi trở ra chúng tôi cũng trở thành những chiến sĩ đặc công chiến đấu với lớp bùn nhão nhẹt phủ trên mặt đường.

Nếu mới nhìn các bạn sẽ dễ bị đánh lừa vì lớp bùn mỏng trên mặt đường cho bạn cảm giác không có gì đáng lo ngại, nhưng oạch, anh bạn Alex chạy trước bị trượt quay ngang xe giữa đường, anh Coco chở tôi chạy đằng sau khi thấy vậy liền chạy vào lề đường để tránh nhưng bùn bám dính vào bánh và vè xe cứng ngắc không thể di chuyển được. Bùn khô rất nhanh, dùng cây cạy cũng không giải quyết được gì nhiều vì cái vè xe quá thấp. Nước! Nước có thể mài mòn đá, nước có thể chảy vào mọi ngóc ngách, khe hẹp. Trong trường hợp này quả thật chỉ có nước mới giải quyết được vấn đề (trừ trường hợp bạn tháo được cái vè xe ra).  Chúng tôi lấy mấy vỏ chai nước suối lấy nước ở đầm tôm, người múc, người tưới, người cạy bùn, khi bánh xe quay được thì chúng tôi lên xe chạy. Cứ thế chạy một đoạn bùn lại bám vào không thể di chuyển được, chúng tôi lại múc nước, tưới nước và cạy bùn. Sau nhiều lần trải qua công đoạn trên cuối cùng chúng tôi cũng thoát khỏi đoạn đường 600 mét đầy đau khổ. Trong khi đó, một nhóm cưỡi mô tô chạy vào khu du lịch do không biết cái bẫy bùn giăng sẵn này đã trượt ngã sóng soài trên mặt đường. Sau khi định thần lại họ thảo luận với nhau rồi quyết định không vào nữa. So với họ chúng tôi còn may mắn chán.

Vượt lên chính mình để…gỡ bùn

Người thì lấm lem bùn đất, bụng thì đói meo, vì vậy chúng tôi tiếp tục tiến xuống biển Cần Giờ tìm món ngon để tẩm bổ do bị mất sức quá nhiều cho chuyến off road nằm ngoài dự kiến.

Offroad ngoài dự kiến

Tuy nằm gần thành phố Hồ Chí Minh hơn so với Vũng Tàu nhưng biển Cần giờ không thu hút được nhiều du khách, vì bãi biển không đẹp do cát ở đây có màu đen nên nhìn biển không trong xanh. Vì vậy, đến đây để nghỉ ngơi thư giãn, nô đùa cùng sóng biển không được ưu tiên lựa chọn. Nhưng nếu đến đây để cắm trại, thưởng thức hải sản và hít thở hương vị của biển thì trên cả tuyệt vời.

Đường xa không ngại khó, chỉ ngại nơi đến không có đồ ăn

Bãi biển không quá xa, hàng dương xanh rợp bóng mát, dịch vụ cho thuê lều, võng giá cả phải chăng, hướng dẫn nhiệt tình cách trả giá trong chợ hải sản Hàng Dương (trả bớt giá xuống còn khoảng 2/3), giúp du khách không bị hớ mà lại được ăn ngon. Trong chợ hải sản Hàng Dương còn phục vụ luôn yêu cầu chế biến tại chỗ nhiều món ăn khác nhau, chẳng những vậy nếu sau khi mua và chế biến mà ăn không ngon (chẳng hạn như thịt cua bị bở, ốp…) khách hàng sẽ được đổi lại (khi mua nhớ thỏa thuận bao ăn). Tóm lại, hải sản ở đây được bao ăn giống như mua sầu riêng ở Sài Gòn.

Còn gì thú vị hơn nằm võng chờ ăn hải sản

Được anh cho thuê võng nhiệt tình hướng dẫn chúng tôi vào chợ mua nghêu và ghẹ nhờ đầu bếp chế biến thành ba món: nghêu hấp sả, ghẹ luộc và ghẹ rang me (các món hấp và luộc chỉ phải trả 10 ngàn đồng/kg, còn món ghẹ rang me thì nhà bếp lấy tiền công chế biến là 30 ngàn đồng/kg). Ở chợ có nhiều loại hải sản ngon như tôm tít, bạch tuộc, hàu, cua, ghẹ và ốc các loại…Hôm chúng tôi đi là vào dịp giữa tháng, ông bà xưa có câu “cua mồng một, ghẹ ngày rằm”, nhờ áp dụng đúng theo kinh nghiệm xưa truyền lại nên chúng tôi đã thưởng thức được món ghẹ tươi ngon, chắc thịt.

Đây quả đúng là một chuyến đi đầy đủ hương vị “bỉ cực, thới lai” với những khám phá, với những kinh nghiệm mới tích lũy được khi trải qua khó khăn, và  cùng với những kinh nghiệm của người xưa được mang ra áp dụng đầy hiệu quả.

Bài viết được cộng tác viên TM đóng góp cho website. Trân trọng cảm ơn bạn.

TP Hồ Chí Minh
244 lượt xem
Tìm hiểu
Trở lên Trên ▲
Quảng cáo

Viết trả lời hoặc Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị. Các ô bắt buộc sẽ được đánh dấu *

TP Hồ Chí Minh
244 lượt xem
Tìm hiểu
Liên kết được đề xuất
Xem tất cả