Trung Đông

Cảm ơn Ngài Đại Sứ

Bởi
Nhật ký
Cập nhật: 24/10/2019 11:44 pm
Đã đăng: 23/07/2013 6:55 pm

Visa là tấm giấy thông hành cực kỳ quan trọng giúp mọi người đặt chân đến quốc gia mà mình muốn đến khám phá. Có quá nhiều chuyện buồn vui quanh việc xin được tấm giấy thông hành này, đôi khi là kỷ niệm khó quên trong đời.

Trên những chặng đường lang thang đi du lịch bụi, tôi thường được rỉ tai về đất nước Oman – một Ba Tư huyền bí, hiện đại và xinh đẹp. Nhưng Oman là quốc gia dầu mỏ giàu có của vùng Trung Đông, dường như người Oman luôn ý thức rằng việc mở cửa kinh tế sẽ bào mòn những gì thuộc văn hóa Ba Tư, nên chỉ mở cửa cho du khách “Tây” từ Dubai sang Muscat bằng xe buýt dưới hình thức miễn visa.

Sự háo hức khiến tôi viết email liên hệ với Đại sứ quán Oman tại Bangkok hỏi về hình thức xin visa. Tôi nhận được hướng dẫn liên hệ với Đại sứ quán Oman tại Hà Nội. Bức thư phản hồi ấy khiến tôi ấm áp vô cùng, càng thôi thúc việc tìm kiếm visa vào Oman.

Cô nhân viên tại Đại sứ quán Oman ở Hà Nội khá lúng túng khi được hỏi hình thức xin visa du lịch. Cô cho biết chưa từng cấp cho bất cứ nào người Việt Nam nào dưới hình thức visa du lịch, hầu như ở Đại Sứ Quán chỉ giải quyết cho việc xuất khẩu, hay đi hợp tác lao động dưới sự bảo lãnh của đối tác tại Oman. “Cô hỏi lại sếp giúp tôi”.

Cuốn sách mà Ngài Đại Sứ đã tặng cho tôi

Cũng chừng 15 phút sau, tôi nhận được điện thoại từ Đại sứ quán: “Sếp tôi cũng chưa biết hình thức nào để cấp visa du lịch vì chưa bao giờ làm điều này. Visa vào Oman rất khó, do bộ Nội vụ trực tiếp cấp. Nhanh và tốt nhất là mua tour từ bên đó để họ lo visa”, cô nhân viên giải thích và cho tôi đường link để mua tour.

Tôi email bằng tiếng Anh, trình bày những gì muốn và nhờ chuyển cho ngài Đại sứ và ông đã trả lời và khuyến cáo tôi là đừng đi Oman bởi chi phí sinh hoạt rất đắt đỏ, nên chọn một quốc gia khác. Tôi liều lĩnh giải trình: tôi có thể tiết kiệm chi phí đi du lịch chỉ bằng 20% số tiền khi mua tour. Bằng những giấy tờ liên quan tôi chứng minh rằng tôi qua đó không vì mục đích tìm kiếm việc làm, mà chỉ muốn khám phá một Ba Tư huyền bí. “Trước nay anh xin visa bằng hình thức nào?”. Tôi bèn trình bày cách thức xin visa vào một số quốc gia khó như Úc, Canada, Nhật… “Cứ làm như vậy đi tôi sẽ xem xét!”, ngài Đại sứ trả lời.

Tôi chuẩn bị hộ chiếu photo, hợp đồng lao động, giấy xác nhận mức lương hiện tại, sổ tiết kiệm, booking vé may bay, chụp các visa những nước đã đi qua… cùng với lá thư bằng tiếng Anh xin xét visa. Một tuần sau, cô nhân viên Đại Sứ Quán điện thoại thông báo cho tôi biết hồ sơ của tôi đã được chuyển đi và hỏi: “Hộ chiếu bản chính của bạn còn chỗ dán visa không?”. Tôi thấy mừng về câu hỏi này!. Cô cho biết ngài Đại Sứ đã viết thư tiến cử tôi cho bộ Nội vụ. Ba tuần sau, tôi đã có visa vào Oman với thời hạn được phép ở 3 tuần. Nhưng Đại sứ muốn tôi trực tiếp mang hộ chiếu gốc ra Hà Nội dán visa mà không cho phép bất cứ ai đến nhận dùm.

Tôi được ngài bắt tay và ký tặng một quyển sách giới thiệu về Oman qua từng giai đoạn lịch sử cùng những thành tựu khoa học mà họ đã đạt được. Quá bất ngờ!

Dù tốn khá vất vả và hồi hộp cho tấm visa, nhưng tôi cảm thấy rất vui và không thể quên kỷ niệm này, bởi tôi thấy một du khách được trân trọng khi xin visa, một đều không phải dễ thấy ở nơi khác!.

(Tham khảo: bài viết đã được đăng trên báo TTCT ngày 21/06/2013)
Nguồn: linhnc2005
Trở lên Trên ▲
Quảng cáo

Viết trả lời hoặc Bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị. Các ô bắt buộc sẽ được đánh dấu *

Liên kết được đề xuất
Xem tất cả